Monday 14 January 2013
  • 10
  • :
  • 13
  • :
  • 03
Nội dung mới
NHÀ THƠ VŨ MẠNH HÙNG TỪ TRẦN

Ngày đăng: 19-03-2022

CHÚC MỪNG NGÀY 20/10/2021

Ngày đăng: 20-10-2021

VĨNH BIỆT ANH PHẠM THANH HÀ

Ngày đăng: 02-07-2021

THÔNG TIN

Ngày đăng: 21-04-2021

THÔNG BÁO

Ngày đăng: 21-04-2021

THÔNG BÁO

Ngày đăng: 20-04-2021

VNTĐ CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2020

Ngày đăng: 27-01-2020

THƯ NGỎ CỦA VIỆT NAM THI ĐÀN

Ngày đăng: 01-10-2019

Trọng Thủy - Mỵ Châu (Phan Hoàng)

Trọng Thủy - Mỵ Châu (Phan Hoàng)

Ngày đăng: 14-06-2018

 

Nhân dịp Quốc hội chuẩn bị thông qua Luật Đặc Khu, sự kiện gây nhiều phản ứng trong các tầng lớp nhân dân, tôi chép lại câu chuyện cổ tích Trọng Thủy Mỵ Châu, một bài học cảnh giác đối với người Tàu mà Tổ Tiên ta để lại hàng ngàn năm trước...

 
Vào đời Thục An Dương Vương
Nước nhà Âu Lạc bốn phương thái bình
Nhà Vua xây đắp Loa Thành
Xây lên lại đổ, tình hình không yên
Lập đàn cầu nguyện bề trên
Thần Kim Quy đã hiện lên độ trì
Giúp Vua mưu kế thần kỳ
Diệt loài yêu quái, thành xây vững vàng
Thần Kim Quy lại sẵn sàng
Cho Vua chiếc móng để làm nỏ thiêng
Bắn ra một phát ngàn tên
Giúp Vua giết giặc giữ gìn non sông
Vua sai Cao Lỗ gia công
Làm thành chiếc nỏ vô cùng tinh vi
Xem là báu vật thần kỳ
Nỏ thần luôn để cận kề bên Vua

 

Đất Nam Hải thuở bấy giờ
Triệu Đà là chúa giở trò xâm lăng
Mấy lần hắn cử quân sang
Bị Vua ta đánh tan hoang chạy về
Biết là vũ khí gớm ghê
Triệu Đà tính kế trộm đi nỏ thần
Hắn bèn dừng việc xuất quân
Giảng hòa cốt để cầu thân hai nhà
Bèn sai con - Trọng Thủy qua
Tỏ tình hòa hiếu, dần dà làm quen
Mỵ Châu công chúa dịu hiền
Má đào mày liễu như tiên khác gì
Anh chàng Trọng Thủy say mê
Sớm hôm gần gũi tỉ tê chuyện trò
Cung đàn dìu dặt tiếng tơ
Tình yêu nào có bến bờ giới ranh?
Có khi như thể vô tình
Chàng trai mới hỏi tình hình trong quân
"Nước em tuy có ít dân
Mà sao đánh giặc ngoại xâm thật tài?"
Nàng rằng: "Dẫu có ít người
Nhưng nhờ vũ khí tuyệt vời đó anh
Nỏ thần bằng vạn hùng binh
Trổ tài giết giặc giữ thành bấy nay"
Anh chàng giả bộ ngơ ngây
Như lần đầu biết có cây nỏ thần
Rồi chàng ngỏ ý phân vân
Rằng; "Anh muốn được một lần ngắm xem "
Mỵ Châu chẳng nghĩ gì thêm
Vội vào lấy nỏ đưa lên cho chàng
Lại còn chỉ vẽ rõ ràng
Đâu là lẫy nỏ, cách giương thế nào
Lắp tên vào bắn ra sao
Chàng nghe chăm chú ghi vào trong tâm
Dọc ngang kích thước nỏ thần
Nhất là cái lẫy chàng cần nhớ ghi
Hôm sau Trọng Thủy xin về
Trình cha kích thước chi li nỏ thần
Triệu Đà bèn bảo gia nhân
Làm ra lẫy giả mười phần giống in

 

Mang theo lẫy giả trong mình
Một ngày Trọng Thủy hành trình phương Nam
Mỵ Châu vui sướng vô vàn
Líu lo câu chuyện cùng chàng liên miên
An Dương Vương quý rể hiền
Sai bày tiệc rượu hàn huyên vui vầy
Hai cha con uống quá say
Thừa cơ, Trọng Thủy vào ngay ngự phòng
Nỏ thần lẫy giả tráo xong
Hoàn thành công việc cha mong đêm ngày
Mỵ Châu chẳng biết chuyện này
Mối tình hòa hợp vẫn say đắm hoài
Rồi chàng xin phép về ngay
Nói rằng phải giúp việc này cho cha
Bồi hồi trước lúc chia xa
Anh chàng bịn rịn nghĩ mà buồn tênh
"Nay mai nếu xẩy chiến tranh
Cho anh biết sẽ tìm mình ở đâu?"
Đáp lời nàng cũng rầu rầu
"Nếu khi xẩy việc lạc nhau bất thường
Áo em lông ngỗng rắc đường
Anh nhìn thì sẽ biết phương hướng nào"
Chàng nàng tâm sự đổi trao
Chia tay dòng lệ nghẹn ngào khôn nguôi!

 

Từ khi có lẫy thiêng rồi
Triệu Đà hoan hỷ, nói cười hả hê
Bao năm trông đợi não nề
Phen này Âu Lạc sẽ về tay ta!
Năm sau quân lính Triệu Đà
Từ phương Bắc đã kéo qua ầm ầm
Nhà Vua cậy có nỏ thần
Không hề chuẩn bị cho quân dân mình
Đến  khi giặc đến vây thành
Nỏ thần đem bắn... hết linh mất rồi!
Phá thành, quân giặc tới nơi
Vua trèo lên ngựa để rời thành Loa
Mỵ Châu bám phía sau cha
Rút dần lông ngỗng tung ra dọc đường
Qua bao sông núi dặm trường
Cha con đã tới Nam phương biên thùy
Dạ Sơn* đứng chặn lối đi
Một bên là biển, Vua thì dừng chân
Nhà Vua ngước mắt khấn thần
Kim Quy phút chốc hiện thân phán rằng:
"Giặc còn ngồi ở sau lưng"
Nhà Vua quay lại mới bừng tỉnh ra
Chém người con đã hại cha
Gieo mình xuống biển, Vua đà mệnh vong!
Chàng trai Trọng Thủy theo mòng
Dấu lông ngỗng dẫn đến vùng Dạ Sơn
Than ôi! Vợ đã không còn
Khóc than sướt mướt, lệ tuôn vắn dài
Vội vàng ôm chặt thi hài
Về Loa thành để rồi mai táng nàng
Một hồi khóc lóc thở than
Gieo mình xuống giếng là chàng cũng đi!
Tương truyền câu chuyện lạ kỳ
Máu nàng khi chết trôi về Biển Đông
Trai ăn kết hạt ngọc hồng
Rửa vào nước giếng** sáng trong ngời ngời! 


Phan Hoàng
(Nguyễn Đức Tùy/ Phú Thọ)         
*Còn gọi là núi Mộ Dạ ở Diễn Châu Nghệ An.
**Dân gian gọi là Giếng Trọng Thủy.

(Rút trong tập 51 TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM - THƠ LỤC BÁT - chưa XB)

Nguồn: http://vnthidan.eazy.vn/viewtopic.php?f=133&t=582&p=111288#p111288

 


 
 
 

 

góc chia sẻ thơ





Đính kèm file:


 VIỆT NAM THI ĐÀN

(www.vnthidan.net - www.forum.vnthdan.net)

 

- Sáng lập, Chủ nhiệm (từ 07/8/2009): Phan Văn Nhớ

- Trưởng Ban Biên tập: Nguyễn Văn Thái

 

- Ban đại diện VNTĐ:

+ Phía Bắc (tính từ Huế trở ra): Nguyễn Văn Thái, Đặng Duy Phiên, Nguyễn Tiến Ban, Ngân Kim, Phạm Đức Khải, Thi Sơn, Phạm Mai Hương, Lý Thu Thảo

+ Phía Nam (tính từ Đà Nẵng trở vào): Nguyễn Sơn Phương, Người lính, Phạm Hiệp, Bằng Lăng, Hồng Lĩnh, Minh Tâm, Hoài Thương (ĐTH)

 

- Quản trị viên danh dự: Nguyễn Huy Dung, Phan Hoàng, Tường Vi

- Hỗ trợ kỹ thuật: eazy.vn, Nina.vn, Phát Huỳnh

- Thiết kế tranh ảnh: Phan Củ Chi, Hoài Thương (ĐTH)

- Từ thiện: Hoài Thương (ĐTH) và Diệu Nguyên thuộc Hội Chánh Tâm

- Email: vnthidan@ymail.com  - Điện thoại: 0909 549 558

- Địa chỉ liên hệ: 117/17/2A, đường Bình Mỹ, ấp 8, xã Bình Mỹ, huyện Củ Chi, TP. Hồ Chí Minh

 

- Đề nghị: Sử dụng các nội dung trên website và forum phải ghi rõ nguồn.